Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020

   Vậy mà cũng đã nhiều năm trôi qua từ khi mình lập chiếc blog nhỏ này. Cuộc sống của mình qua từng ấy năm cũng đã thay đổi nhiều. (Nếu mình nhớ không lầm) khi mình lập blog là năm mình học lớp 9, chỉ đơn giản là muốn có một chỗ viết gì đó thôi. Bây giờ đã sắp là sinh viên năm 2 rồi. Mình đã thực hiện được ước mơ của mình, đậu vào trường đại học mình thích, tương lai có thể trở thành một giáo viên giống như ngày bé mình từng muốn rồi! Nếu có điều gì đáng nhớ, có lẽ là những mất mát và tiếc nuối mà mình trải qua. Bé chó nhỏ ở bên mình hơn mười năm đã bỏ mình đi mất rồi, từ mùng 5 Tết đến nay, những ngày đầu tiên mình khóc đến nỗi hai mắt đau rát và mờ đi thấy rõ, quá hoảng sợ nên không dám khóc nữa =))))) Chỉ là trong lòng cho đến ngày hôm nay vẫn cảm thấy như đã sụp đổ rồi, không cách nào xây lại được. Mình biết mình không thể ích kỉ bắt em chỉ có thể là một em chó nhỏ chỉ biết xoay quanh mình, nhưng chỉ nghĩ đến việc bây giờ em đã bắt đầu cuộc sống mới, đã hoàn toàn quên mất mình, thì nước mắt mình lại rơi rồi. Một đời quá dài, em chỉ có thể đi cùng mình đến đây thôi, những ngày tháng sau này chỉ có thể sống trong hồi ức và nhung nhớ của mình mà thôi. Ở ngôi nhà thân yêu của chúng mình, chị vẫn luôn cầu mong cho em một cuộc đời mới thật hạnh phúc. 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 Hôm nay là một ngày đặc biệt, nên cũng muốn gõ vài dòng cho người đặc biệt. Ngày xưa với mình, chuyện Chanyeol đi nhập ngũ hay ảnh đến cái ...